Mở Chương - Digipost & Rice

~*~

cập nhật: 2022-02-25

Tôi đang viết những bài ký này vào đầu năm 2022; khi Digipost đã giải thể được 3 năm và Rice đã độc lập từ trước khi tôi ngừng công tác. Sau 6 năm và với hoàn cảnh này thì tôi nghĩ những thông tin tôi chia sẻ không còn tính nhạy cảm nữa. Những câu truyện này là hồi ký của tôi với mục đích lưu trữ kỷ niệm và chia sẻ kinh nghiệm tôi học được không chỉ cho riêng tôi mà tất cả các bạn đồng nghiệp.

~*~

Từ chuyến thăm Digipost khi đang theo học ở RMIT, tôi biết được cty này đang phát triển một dự án làm phim tài liệu ngắn.

Người phỏng vấn tôi vào làm ở Digipost là Andy. Tôi trình bày luôn là tôi rất thích những gì Rice đang làm và mong muốn được xây dựng dự án này hơn là làm phim quảng cáo ở Digipost. Tất nhiên là tôi vẫn chấp nhận làm phim quảng cáo nếu cần. Và tôi nói tôi thích cắt phim hơn là làm kỹ xảo hay là làm xử lý âm thanh. Tôi không nhắc đến việc vừa đóng cửa phòng tập nhạc. Vì lúc này tôi nghĩ thông tin này có thể không giúp ích gì cho việc vào đây làm.

Andy đề nghị tôi vào làm thực tập trước một tháng xem sao rồi sẽ ký hợp đồng chính thức.

~*~


RI000 - Japanese Festival - 12/2015

~*~

cập nhật: 2022-02-03

Cú máy đầu tiên trong phim này cũng là cú máy đầu tiên tôi bấm cho Rice. Phim này thuộc chuỗi dự án mang tên You Are Here! chuyên đề tài liệu phóng sự cho các sự kiện đại chúng. Mục đích chủ quan là để mở rộng quan hệ đối tác cho Rice hoặc ít ra thì tôi được thuật lại như vậy.

Quay phim và thu âm trong cùng một dự án tại một sự kiện sôi động với tốc độ công việc khá nhanh quả là rất khác so với phim viễn tưởng tôi từng làm. Đây cũng là lần đầu tiên tôi làm việc với Linh, Đông, và Andy.

Linh và Đông đều nhỏ tuổi hơn tôi nhưng tôi chưa bao giờ xưng “anh” gọi họ bằng “em”. Tôi không muốn tuổi tác ảnh hưởng đến ứng xử và suy nghĩ trong công việc. Ngược lại lúc này tôi luôn khuyến khích “mày|tao” với những ai ngượng để gỡ bỏ mọi rào cản khi trong công tác sáng tạo. Mãi sau này tôi mới nhận ra xưng “tôi” gọi “anh/chị” hợp lý hơn vì nó giữ được tôn trọng nhất định cho đôi bên. Andy già nhất nhưng do giao tiếp bằng tiếng Anh nên tôi chẳng cần nghĩ gì cả. Có thể đây là hậu quả khi bị đi đầy ở Anh từ năm 13 tuổi.

Trong thời gian ghi hình ở sự kiện, tôi nhận thấy Đông không coi trọng sự hiện diện của Linh cho lắm. Có mâu thuẫn nhỏ nào đó nhưng có lẽ không bao giờ tôi biết/hiểu được. Còn lại mọi thứ có vẻ khá suôn sẻ.

Tôi không nhớ Andy học ngành gì nhưng Linh học trái ngành và (nếu không lầm) có thời gian đi học tại Indonesia. Đông học truyền hình ở Lasalle nên rất được chuộng vì Andy và cả Alan (người thành lập Digipost) đều đến từ Singapore.

Thời điểm này mọi người còn dè chừng vì tôi là lính mới không học chuyên ngành phim. Phải sau một dự án sự kiện nữa thì mọi thứ mới ổn định. Tôi nhớ mãi lúc tôi và Nick Jones (lúc đó là Dựng Phim Trưởng của Digipost) ngồi cười khúc khích sau khi xem bản tôi cắt còn Andy thì lắc đầu bỏ ra ngoài. Tiếc là vị Giám Đốc Sản Xuất với vẻ mặt lo âu yêu cầu tôi chỉnh sửa lại bản cắt để thông điệp phù hợp hơn cho bên tổ chức sự kiện. Đây là đường dẫn đến bản phát hành.

~*~


Công Trạng

phát hành: 2015-12-01

~*~

/Đơn vị sản xuất/
/Giám Đốc Sản Xuất/
/Sản Xuất/
/Quay Phim/
/Thu Âm/
/Dựng Phim/
/Chỉnh Màu/
Đặc Biệt Cảm Ơn:

~*~